tôi ra, nhìn đăm đăm vào mắt tôi như đi tìm sự chân thành. Một khoảnh khắc dài. Tôi cũng thế, nhìn Thành, như chụp hình hết cái sức sống bát ngát tỏa ra từ Thành. Thành cúi sát xuống nhưng chỉ đặt một chiếc hôn thật nhẹ lên môi tôi: – Em là của anh? – Dạ. – Là thiên thu hay chỉ một đêm qua và hôm nay? – Em đã nói rồi. Đã chứng minh rồi. Anh chưa tin sao? Thành dúi dúi mặt vào cổ tôi, vào tóc tôi, rồi kéo mền xuống một tí, nhìn tận mặt đôi vú trắng ngần tròn trịa của tôi. Thành dùng đôi môi nghịch