can ở tầng hai một căn biệt thự tường vàng ngói đỏ sau một hàng rào dâm bụt dưới tán của cây bàng cổ thụ râm mát. Bà ta đang choàng trên vai một cái khăn choàng tắm màu hồng dợt, hai bàn tay ả nắm một đầu cái khăn vuốt tới vuốt lui cái mái tóc loăn xoăn đen nhánh đang còn ướt để lau khô, đôi môi đỏ chúm chím kêu những lời réo rắt: “Đán đó phải hông cưng, zô đây đi chứ đứng dưới nắng chang chang như zầy coi chừng bệnh à nha!” Thằng Đán nuốt nước miếng rồi dạ dạ, chưn thì bước còn mặt mũi cứ đờ