biết cả số điện thoại của chủ quán vậy, anh đã từng vào đây rồi à?” “Ờ, ở đâu anh chả biết” tôi cười đùa con Liên. Thế là tắm gội xong, cả đoàn kéo tới quán của Xuân. Xuân vui lắm vì hiếm khi có đoàn khách đông vậy. Em gặp tôi, cười thật tươi. Bọn nhân viên mở mồm ra là sếp ơi, sếp à nên Xuân biết tôi là chủ công ty, ngưỡng mộ lắm… Quán ăn này là của mẹ Xuân, bà mở cũng được hơn chục năm rồi. Ông Bố mới về hưu cũng ra phụ mẹ nấu đồ cho khách. Xuân làm lễ tân, phục vụ ở khách sạn, mỗi khi được