mắt ra, ông nội nó thì thầm. – Cho ông đụ cái nữa, bả chưa về đâu, mấy chục năm rồi mới được đó Nụ ơi. – Dạ… Nó đồng ý, đây là lần đầu tiên nó đồng ý chứ không còn là dạ một cách vô thức nữa. Nó đồng ý không phải vì nó tích mà vì nó tội nghiệp ông nội nó và nó thương cho chính nó. Cái gì cũng phải trả giá, để bảo vệ thân thể nó phải lấy cái lồn ra che chắn và nó cảm thấy như thế nhẹ nhàng hơn nhiều. Bạch bạch bạch, bé Nụ lim dim mắt, nó duỗi hai tay, hai chân thật thoải mái, ông nội ngồi trên đùi