hẳn là người rất hạnh phúc.” “Anh không rõ bà ấy có hạnh phúc không, hiện giờ anh chỉ muốn làm cho em hạnh phúc thôi.” Sau khi nghe ông Long nói xong, Ngọc Trinh ôm ông Long chặt hơn, đồng thời gật đầu trả lời: “Vậy chúng ta cứ duy trì cuộc sống như vậy nhé, đừng nói cho anh Tâm biết chuyện này.” “Anh đồng ý.” Ngọc Trinh ngước nhìn khuôn mặt trưởng thành có chú nhăn nhó của ông Long, nghĩ rằng cô sẽ mãi yêu người đàn ông này, dù ông ấy có là bố chồng của mình đi chăng nữa. Cô bất giác áp môi mình