tôi. – À em vội nên có việc phải về kẻo trời tối. – Mình cứ xưng chị em đi chị ơi, em mới 29 tuổi thôi à. – Thế à, vậy là chị hơn em 2 tuổi rồi. Thế rồi chị chủ động nói chuyện, tình cờ tôi và chị cùng một quận nên quãng đường đi cùng nhau dài hơn. Tôi mạnh dạn xin sđt rồi bảo chị em mình có duyên biết đâu có dịp gặp lại, em sẽ mời chị đi cafe. Chị cười rồi thoáng đỏ mặt, kéo chiếc khẩu trang màu đen xuống, chào tôi 1 câu như người bạn đã thân từ lâu: – Ok… bye em nha! http:/// Tôi về lo